Trang Sinh

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Trang Sinh

SCOUT LAND


    Tráng sinh Bốn phương.

    cao viet tuan
    cao viet tuan
    ViP
    ViP


    Nam Tổng số bài gửi : 154
    Age : 43
    Đến từ : Đồng Nai - Việt Nam
    Registration date : 29/04/2008

    Tráng sinh Bốn phương. Empty Tráng sinh Bốn phương.

    Bài gửi  cao viet tuan Tue Apr 29, 2008 11:10 am

    Đáp lại lời mời của Cò chăm, mình xin được ra mắt tất cả ACE trong diễn đàn, bằng một bài viết của Trưởng Cung Giũ Nguyên. Xin được chia sẻ cùng mọi người.


    GỬI MỘT BẠN TRẺ MUỐN SỐNG NHƯ TRÁNG SINH HƯỚNG ĐẠO BỐN PHƯƠNG
    DCC Cung Giữ Nguyên
    Đà Lạt, những ngày 24, 25, 26 tháng 5, năm 1999
    1 - Nếu anh đã quyết tâm, theo ý nguyện riêng , chẳng phải vì ai xui dục, mua chuộc, hay bắt buộc , từ đây sống như một Tráng Sinh Hướng Đạo Bốn Phương (B.P.), anh phải xa lánh khá nhiều điều, như một Kitô hữu bỏ tất cả đề theo tiếng gọi cứu rỗi. Có thứ anh cũng như nhiều người nghĩ là không có không được, vì xã hội ngày nay có những trò quỷ quyệt khiến cho ta dễ lầm thực với hư, đúng với sai, ích lợi và vô ích, hào nhoáng và thực chất, tương đối với tuyệt đối, Thượng Đế với Ma Quỷ. Chẳng khác gì một tín hữu chân chính của Kitô, anh sẽ lãnh nhận và mang nơi mình dấu hiệu “mâu thuẫn”. Anh cố gắng không sống theo lối sống của phần đông những người trong thế gian, bởi vì anh không phải là của thế gian, thứ thế gian như anh được thấy và phải chung đụng. Những sách gối đầu của người Kitô hữu đã nói đến điều này cho những ai biết đọc hay biết nghe.
    1 - Phong trào Hướng Đạo tìm nơi anh những thị hiếu, thấy nơi anh những nét hấp dẫn mà anh, xuyên qua những khuynh hướng của thế hệ anh, dựa nơi điều gì anh yêu thích biến thành sự năng động của anh. Phong trào Hướng Đạo ao ước đưa những người trẻ và có thiện chí như anh sống một đời cao đẹp hơn anh hiện có, hay nói một cách khác, đem đến cho anh một chút hạnh phúc nào đó, mà anh thường nghĩ chỉ có được khi có tiền của, có danh vọng mà thế gian với bao nhiêu phủ phàng có thể đem lại cho anh. Người Tráng Sinh thuộc một phong trào mà khi nhắc đến tên, người ta thường nghỉ đến những giòng chữ, đúng hơn là những lý tưởng, như nghị lực, can đảm, ý chí, trung hậu, đơn giản, vui tươi, (tình) huynh đệ, (tình) thân hữu, tận tâm, giúp ích, thanh khiết, khiêm nhường. Chúng ta biết những đức tánh cao quý ấy mà đời thường xem nhẹ, xem như là những sáo ngữ chẳng làm ra lợi lộc gì, những đức tính ấy không phải là thứ tự nhiên, thứ đương nhiên, mà ai ai cũng có cũng dễ có cũng chẳng phải là những thứ mà ai ai cũng ưa chuộng, và tôn trọng. Cái nghịch đời của Tráng Sinh Hướng Đạo đã bắt đầu từ đó.

    * - Hướng Đạo Sinh phải gắn bó với tất cả những gì có thể tiếp nhận, nhưng yếu tính của phong trào không phải khuyến khích các trẻ cũng “ sủa với chó", “ tru với heo” hay “hùa với Bandar-Log”, mà ngược lại - và dấu mâu thuẫn là nơi đây -, khuyên Hướng đão sinh phải quay lưng với cái tầm thường, với cái hèn hạ, phải cố gắng, chính trong thế giới nầy của chúng ta, bảo vệ và thăng tiến một số giá trị căn bản của con người, để xây dựng cho kỳ được hạnh phúc mong muốn.

    * - Có thể nói, và điều nầy sẽ được đôi người hấp tấp cho là đúng theo nghĩa chính trị và bè phái của họ, phong trào Hướng Đạo là một lực “phản động” (réactionnaire), những từ phản động phải được hiểu theo nghĩa tốt nhất của nó, như phản ứng, phản lực. Hướng Đạo đi ngược thiên hạ, trèo lên những dốc hơn là để cho tụt xuống, tụt xuống vì trọng lượng của bản thân, tụt xuống vì có người xô đẩy, hay tụt xuống vì thấy đa số làm như vậy, hay tụt xuống vì nghĩ là có thể kiếm chác gì dưới đó.

    * -Tráng Sinh Hướng Đạo muốn có một lối sống tự nhiên, nghịch với lối sống giả tạo, phù phiếm, chú trọng đến bao bì , vỏ bọc, đủ màu sắc, loè loẹt, phĩnh phờ, có vẽ sang trọng nhưng kỳ thật chẳng phải thế. Tráng Sinh vui vẽ sống trong một cảnh với ít nhiều khắc khổ , sống thảnh thơi nhưng năng động, khác hẵn với lối sống thụ động, đợi chờ, an phận, thường được lầm với thái độ ngoan đạo, biết điều, kỷ luật hay cho đó là lối sống phong lưu, trưởng giả . Người Tráng Sinh Hướng Đạo thường sống trong, và cho, những cộng đồng có cơ cấu vững chắc,có tình thương làm thứ sơn keo kết hợp, khác hẵn với những thứ đoàn thể , tập thể đông đảo, ồn ào, nhưng không có linh hồn, Tráng Sinh sống cho công ích không phải cho tư lợi, sống không phải cho cá nhân ích kỷ, mà sống cho nhân vị hoàn chỉnh, vị tha.

    *- Anh hãy tưởng tượng, nếu sau nầy, với vài ba mươi năm tuổi nữa, anh có thể nhớ lại thời thanh xuân của anh bây giờ,... anh có phải hối tiếc không, là đã phí mất thì giờ nô đùa với những người bị gậy phải gọi là anh em, hay anh sẽ xem đó là những năm đẹp nhất mà anh đã cứu vớt được trong một cuộc đời dài, đầy nhiều vô vị , tầm thường, có khi có thể là nhu nhược vàø hèn ha ; anh đã sống được, nếu không muốn nói năm, thì sống được, nhiều ngày vui sướng trong các cách ngây thơ, sống ngoài trời, gần gủi với thiên nhiên, với những người bạn chân tình và thâm tình, đã chia xẻ với nhau ngọt bùi, như thể anh em ruột thiït, những ngày mà mình thích cố gắng mà chằng tiếc công, vượt lên những khó khăn, nhỏ lớn, xem đấy là những thử thách của một trò chơi không ngừng mà phần thưởng duy nhất là vui sướng và sự tự hào đã làm được những điều như thế. Tráng Sinh có lối sống lịch sự nhã nhân, vì kín đáo chẳng cần khoe khoang với ai về những gì mình làm được, chẳng cần phải lên tiếng cao rao, vì biết không phải chỉ có ta trên đời nầy, mới làm tròn nghề nghiệp làm người của mình , có đôi chút thành công, nghĩa là đôi chút hạnh phúc.

    * - Tráng Sinh là người ra khỏi nhà, không phải để đi phiêu lưu đến đâu thì đến, tùy theo cám dỗ và rơi xuống bùn lầy, hay lạc lối trở lại vạn lần từ chốn đã khởi hành. Tráng Sinh ra khỏi nhà là đã quên mình, để có thể đi về phía “mà Chúa sẽ chỉ cho” Tráng Sinh không đặt “cái ta” ra trước mình để chỉ còn thấy bóng của chính mình, không còn thấy con đường sáng, không còn thấy ai nữa, nhất là chẳng thấy con đường mình phải đi, đúng phương hướng, về phía ánh sáng mình muốn có để soi sáng mình, về phía đích, phải là đích ưu việt, mà, với sư soi sáng của Chúa, mình đã ý thức và mơ ước đến. Tráng Sinh không nhắm mắt đi liều , hay theo lời quyến rủ của những tiên tri giả, chó sói đội lốt cừu. để phải rơi vào hố bùn lầy, để rồi phải chuốc lấy một vạn ăn năn và hối tiếc.

    *- Tráng Sinh, lúc đầu có thể cùng với một bảo huynh, trong những lúc đầu Tráng Sinh đang còn ngở ngàng, xem chưa được đúng la bàn hay địa đồ, nhưng rồi, Tráng Sinh chấp nhận thân phận của mình, của con người, thân phận cô đơn và độc đáo của một con người, và đi một mình trên con đường mình phải đi.

    * - Đi để có kinh nghiệm về đời, kinh nghiệm về thế giới vật lý, cái cứng rắn của đá sỏi làm đau chân trần, sự phĩnh gạt của những đầm lầy, hay nhân từ của tàn cây lớn che người lữ hành khỏi ánh nắng giữa trưa hay thấm ướt của trận mưa rào, kinh nghiệm về thế giới cảm giác, những nhìn sai lầm vì ảo ảnh hay vì chính dốt nát của mình, kinh nghiệm về thế giới con người, thế giơi của lắm hạng người, gặp trên đường đi, xấu có, tốt có ; kinh nghiệm về chính mình, trước những khó khăn, thử thách, ước lượng tài sức của mình, trên những dặm đường...

    *- Khởi hành, lên đường, để làm gì ? Để tìm được chủ yếu của đời, là để cho cái ta chết đi - có chết mới sống lại dược. Con người cũ kỷ, con người hôm qua, trước khi Tráng Sinh tuyên lại lời hứa phải mất đi, để dành chỗ con người bên trong, con người bên trong trung thực và đích thực sẽ sống và lớn lên, mỗi ngày cao hơn, vững mạnh hơn, nhờ sự hướng dẫn của lương tâm trong sạch, nhờ sự giúp đỡ trực tiếp và gián tiếp của những thầy, bạn, thân thuộc, thành thật và trong tinh thần vô vụ lợi, luôn luôn cầu mong và giúp đỡ mình thành công, nghĩa là có được hạnh phúc.
    .

      Hôm nay: Mon May 13, 2024 12:21 pm